Từ độ đó em trở về Đất.
Mẹ Đất giang tay hiền hòa
Em hoa cài,
Em áo thô.
Em nằm nghe mẹ Đất ngủ nghiêng
Mẹ kể chuyện thời con gái
Bao lớp người di dưỡng nghiệp luyến ái
Bao mắt trẻ thơ ngây
Bao cống hiến đã dựng xây
Kéo sợi dây thừng Thời Gian mà đi tới...
Con người,
Mẹ Đất bảo em,
Chỉ hiểu được mình khi không còn là nó nữa
Khăng khít về tinh thần hay là thể xác
Chỉ là dối lừa
và mộng mị giữa đêm thâu.
Khi cuộc đời nghiêng
cuộc đời tách ra thành lõi
Làm nhiều người không biết đi đâu,
không biết về đâu...
Em cười thơ ngây
Em ngơ ngác nhìn
Em xòe hai tay...
Mẹ Đất bảo em
Thôi ngơ ngác nhìn
Trong lòng đêm vui,
Sâu trong kiếp người
Em nằm nơi đây...
Là Em Trở Về.
Em hoa cài.
Em áo thô...
21.01.2010
Thứ Năm, 20 tháng 5, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét