Thứ Năm, 20 tháng 5, 2010

18, December

Rồi người ta ai cũng sẽ già đi…


Em cũng vậy, và mọi người đều vậy
Kể cả Anh, nụ cười trong biết mấy
Sẽ mượn vẻ hanh hao của mùa nắng
Giấu nỗi buồn trong ánh mắt xanh rêu




Rồi những chuyện sẽ nhạt dần đi
Phiến màu sẫm sẽ không pha được nữa
Những chuyện cũ, bao lần thêm mới lạ
Nhưng bởi vì ai cũng sẽ già đi
Trí nhớ của ai sẽ nhớ suốt được bao giờ…


Rồi cành cây mọc sẽ già đi
Rồi bông hoa nhỏ sẽ tàn đi
Chim sẻ già sẽ bay về tổ
Hót u buồn sau tán lá xanh.


Và bởi vì mọi thứ sẽ già dần đi
Bởi thế nên em phải cười tươi hơn nữa nhé
Những màu ấm, màu tươi, màu nồng đậm
Màu lạ lùng, màu sậm, màu lơ...


Em đem hốt cả một đống màu
Giữ cho riêng mình những ngày buốt giá
Lòng tự nhủ,
Ai sẽ già dần đi…
Còn ai cứ lạc loài thời thơ trẻ.
Kể cả những giấc mộng ngàn ngày vít cánh muốn bay đi.



Nỗi niềm trẻ thơ, không mới lại được bao giờ..
Nhưng ở lại, nếu đi về phía trước.



Cho Too, Kay & cho các bạn của Tamu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Người theo dõi