Cô bé thân yêu ơi, cô đang nghĩ gì thế? Đôi mắt mơ màng dõi theo phương trời nào xa xăm.
Này cô bé thân yêu, hãy dựa xuống gốc cây này, bên mái tóc của tôi, em hãy nói cho tôi nghe, những điều em đang mơ, đang chiếm lấy tâm trí bé bỏng ấy.
Em đang mơ về ruộng lúa mì vàng ươm ở Đức. Ngày mùa, lúa chín vàng với những con sáo cổ đỏ bay vòng quanh. Với những người nông dân hớn hở được mùa, với những cậu bé thả diều bên cạnh. À, em đấy.Với chiếc tạp dề đỏ, vuông vải carô buộc ngang đầu, mồ hôi rạng rỡ, đang nhoẻn cười, tay vẫn gặt lúa thoăn thoắt, anh ơi.
Em đang mơ về Đa nhi đứng trong rừng thu đổ lá."Nếu như ta có thể lấy hết đồng và vàng trên trái đất đem đánh thành muôn vàn lá cây rất mực tinh xảo, thì những chiếc lá đó cũng chỉ có thể làm thành một phần rất nhỏ bộ quần áo mà mùa thu đang trải trên những ngọn núi". Tay em lượm đầy quả thông, nhặt đầy lẵng. Đôi mắt biếc của tuổi trẻ.Khi em trao lẵng quả thông cho Grigơ, là em đã nhận được tình thương yêu được gửi cho 10 năm sau.
Em đang mơ về những chiến trường xa, nơi những người lính quả cảm mải mê canh gác. Và em sẽ là con ngựa phi thần tốc. Phi thật nhanh, qua những xóm làng, vận chuyển những bức thư của người vợ ở nhà đến tay các anh.
...
Thế em còn mơ gì nữa?
Em mơ về lối gạch lát tròn ở Pari. Ở bên em sẽ là cây hạt dẻ. Cây hàng năm đổ lá xanh tươi và rụng lá trên lối gạch. Thân thuộc nhiều, hạt dẻ với lối gạch, anh ơi.
Em mơ về chú sếu đầu mùa, ngậm tin xuân đem về cho đất Nga lạnh giá. Tiếng sếu băng qua những làn tuyết trắng, sếu vượt nhìeu ngõ thẳm dẫu xa xăm.Để rồi sếu đậu trên nóc nhà của Axkar, sếu hát lên một điệu hát, ví von, anh ạ :
"Akxai, Kokxai, Xarưkai
Ta đi khắp nơi
Nhưng chẳng tìm đâu ra mảnh đất nào giống như người..."
Cô bé thân yêu ơi, đã hết rồi sao?
Em mơ về những ngày hội người ta nhảy điệu Tarantella ở Ý, điệu xoay tròn, xoay tròn những chiếc váy áo viền đăng ten. Chỉ riêng em mặc tạp dề đỏ, miệng cười xinh, tay trái cầm chảo nướng bánh, tay phải nắm tay chú hề mũ đỏ, xoay thật nhiều, anh ơi. Hãy nhảy điệu Tarantella!
Nhạc sẽ nổi lên, hạt dẻ sẽ vỡ ra, những thước bia vàng óng trào dâng, mọi người sẽ chỉ vui vẻ, xoay tròn trong điệu nhảy cho tới đêm thâu.
Thế cô bé thân yêu có còn mơ gì nữa không?
Em có mơ về người yêu dấu của em. Người ấy trên tay trái cầm quả táo xanh, bên tay phải cầm quả táo đỏ, tiến về phía em. Lúc ấy em đương gỡ tóc bên hong cửa sổ vàng với chiếc lược gỗ thưa của bà để lại, em sẽ buông lược, không bện tóc cho thật đẹp, mà cứ thế chạy ra ôm chầm người yêu dấu của em.
Người ấy sẽ hát cho em nghe về những vùng đất mới, sẽ kể cho em nghe những điều kỳ thú ở những nơi người ấy đã đi qua. Dù người ấy có hát dân ca Pháp sai be bét, dân ca Nga như vịt kêu, còn dân ca Hungari thì quá tệ, em hứa sẽ không cười, mà sẽ hát cùng anh ấy, mặc dù em hát cũng không hay...
Em thân yêu, tôi phải đi rồi.Tôi sẽ trở lại vào sớm mai, sẽ cùng em, nghe em kể về những giấc mơ của em.
Cảm ơn người, người khách lạ quý yêu ơi.
Này gió ơi, gió bay qua muôn ngàn cây lá, gió thổi nhiều, vương vấn rì rào trên những khóm hoa, gió có biết người khách lạ yêu quý ấy, có về đây không?
Này trăng ơi, trải qua bao thượng tuần rạng rồi tỏ, trăng soi khắp nẻo đường, trăng gửi ánh sáng của mình trong giấc mơ của những đứa trẻ ngoan làm chúng ngon giấc. Trăng cho tôi hỏi, người khách lạ yêu quý ấy, có về đây không?
Này, tháng ngày ơi, sao cứ mải miết mà trôi, hãy dừng chân cho tôi hỏi với. Đã bao ngày tôi chờ trên lối, đã bao ngày tôi chờ dấu chân của người khách khi xưa.Người khách lạ yêu quý ấy, có trở về đây nữa không?
À, này cô bé thân yêu ơi...
Chỉ là tiếng gió thì thầm cùng ánh trăng lạnh lẽo.
À, này cô bé thân yêu ơi.
12/09/2006
Viết cho " Ruồi Trâu ", " Lẵng quả thông ", "Bình minh mưa" và " Sếu đầu mùa ". Những đoạn in nghiêng và đậm là trích trong các tập ấy.
Thứ Hai, 10 tháng 8, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét